Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017

Đôi mắt của người mẹ

Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ.

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm...

- Con gái
- Tâm phục và khẩu phục
- Một người anh
- Con sẽ sống tốt mẹ à...nhất định thế!

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

***

Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng.

Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: "Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!".

Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: "Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!".

tôi xấu hổ vì mẹ tôi chỉ có 1 mắt

Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ.

Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.

Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore.

Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.

Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ.

Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: "Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!". Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời "Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!" và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài.

Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?

tôi giận dữ vì mẹ làm các con tôi sợ hãi

Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ.

Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo.

Bạn muốn hoàn thiện bản thân mình. Hãy đến với website sống đẹp của chúng tôi để biết thêm những gương sống đẹpgương thành côngsống ý nghĩa, nghệ thuật sống ...

Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:

"Con yêu quý,

Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi.



Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.

Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ.

Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con.

Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..

Mẹ yêu con lắm,

Mẹ..."

- See more at: http://trithucsong.com/goc-trai-tim/doi-mat-cua-me-c3825.html#sthash.2Wrc5y1D.dpuf

GƯƠNG SỐNG ĐẸP
GƯƠNG THÀNH CÔNG
HẠNH PHÚC TẠI TÂM
NGHỆ THUẬT SỐNG
SỐNG Ý NGHĨA

Thứ Năm, 16 tháng 3, 2017

Lưng chừng của tháng Ba

Tháng Ba, chẳng mấy chốc hoa gạo nở rực cả một vùng trời, nàng Bân vội vàng ôm lấy chiếc áo đang đan dở vào lòng. Và rồi, đợt rét cuối cùng liệu còn vương vấn chút gì với cô nàng tháng Ba bộn bề công việc này không? 

Thời gian cứ vô tình trôi đi, tháng Ba khe khẽ lắng nghe nhịp đập của trái tim, hít lấy một hơi thật sâu, để cho những bộn bề cuộc sống vỡ vụn ra, hứng lấy niềm vui nho nhỏ.
Tháng Ba về, con phố bỗng rạo rực, xốn xang như tìm thấy một chút nắng rất mỏng vắt vẻo trên cao. Thành phố những ngày mưa buồn, ẩm thấp, ướt nhẹp đã ẩn trốn đâu đó, nhường chỗ cho tháng Ba khiêm nhường. Chẳng biết tháng Ba đến tự bao giờ, trôi đi như thế nào ngoài cái trở mình nhẹ nhàng, mơ hồ, chới với. Sáng sớm mở cánh cửa sổ bị khép kín suốt mấy hôm mưa lâm thâm, rả rích, một cảm xúc tươi mới, nguyên vẹn xông thẳng vào tâm hồn đang bị ủ dột.

Lưng chừng tháng Ba, chạm sâu vào lòng người đang mong ngóng một chút gì đó trong trẻo hơn. Có cô bé đạp xe trên con phố đông người với bao cảm xúc hân hoan chào đón một tháng mới an lành. Gió rong dài trên từng mái phố nằm im lìm cho một ngày cuối tuần thư giãn. Chầm chậm. Ấm ấp…

Bạn muốn hoàn thiện bản thân mình. Hãy đến với website sống đẹp của chúng tôi để biết thêm những gương sống đẹp, gương thành công, sống ý nghĩa, nghệ thuật sống ...

Lưng chừng tháng Ba 1

Những khuôn mặt rạng rỡ, vui tươi, phấn khởi bước nhanh xuống phố hòa vào nhịp sống vội vã chốn thị thành. Buổi sáng của những ngày tháng Ba thật tinh khôi. Trên tán lá xanh, còn đọng lại vài giọt sương li ti, có lẽ đêm hôm trước trời vội vã thở than. Công viên buổi sáng còn ẩm ướt, mấy cụ già thong thả tản bộ và trò chuyện với nhau rộn ràng. Dường như có một sự hồi sinh mới…

Thời gian cứ vô tình trôi đi, tháng Ba khe khẽ lắng nghe nhịp đập của trái tim, hít lấy một hơi thật sâu, để cho những bộn bề cuộc sống vỡ vụn ra, để hứng lấy niềm vui nho nhỏ.

Tháng Ba, chẳng mấy chốc hoa gạo nở rực cả một vùng trời, nàng Bân vội vàng ôm lấy chiếc áo đang đan dở vào lòng. Và rồi, đợt rét cuối cùng liệu còn vương vấn chút gì với cô nàng tháng Ba bộn bề công việc này không?

Tháng Ba về, yêu thương giăng tràn mọi nẻo…


GƯƠNG SỐNG ĐẸP
GƯƠNG THÀNH CÔNG
HẠNH PHÚC TẠI TÂM
NGHỆ THUẬT SỐNG
SỐNG Ý NGHĨA

Mình là gì của nhau hả anh?

Lúc em nghĩ mình tỉnh táo nhất lại là lúc em say nhất. Lúc em nghĩ mình có thể mạnh mẽ đưa ra những quyết định dứt khoát thì đó là lúc em mong manh hơn bao giờ. Chưa một lần chạm tay nên anh chẳng thể biết có một bàn tay luôn lạnh dù nắng vẫn đổ chang chang trên đường.

Nếu là tình yêu sao anh không một lần nắm giữ? Nếu là tình bạn sao anh gửi những cảm xúc quá đỗi nồng nàn để em liêu xiêu khi chính em bị mềm lòng trước những gửi trao ấy...
Sẽ chẳng có một cái kết thúc nào đáng gọi tên cho mối quan hệ này, mình cứ yêu nhau cho đến khi nào có thể, cho đến khi hai đứa tìm được một nửa của mình. Anh thường lên giây cót với em như thế. Nếu ai đó cũng là một người con gái như em thì ắt hẳn họ sẽ dừng lại, vì chẳng ai muốn bên một người mà chính anh ta thừa nhận chỉ là tạm bợ. Em cũng là em và khổ thay... Chỉ em.

Anh yêu em thật (có lẽ vậy). Anh quan tâm tới em thật (có lẽ vậy). Nhưng để đến được với nhau cả hai phải bước những bước dài. Em chẳng đủ sức để vượt qua những bước quá tầm ấy. Còn anh?... Dường như chưa bao giờ muốn kéo lấy em gần thêm chút nữa. Chúng mình mỗi người cầm một đầu sợi giây nửa muốn giữ, nửa buông.

Em!

Lầm lũi trong thứ tình cảm ấy, cố nhặt nhạnh cho mình một niềm tin. Nói đúng hơn là em mong một lần được anh kéo niềm tin ấy xuống... Nhưng... cao quá... xa quá. Mong một lần anh nói anh thực sự muốn ở bên em. Vậy mà... Cảm giác duy nhất anh đưa đến cho em chỉ là trạm dừng chân, là qua ngày để đợi những thứ của riêng mình.

Anh đợi ngày mai của anh còn em chơi vơi với tình yêu dành cho anh hiện tại.

Mình là gì hả anh? 1

Bạn muốn hoàn thiện bản thân mình. Hãy đến với website sống đẹp của chúng tôi để biết thêm những gương sống đẹpgương thành côngsống ý nghĩa, nghệ thuật sống ...

Em muốn sống với chính tình cảm của mình, sống thật với con tim mình và trọn vẹn với anh. Nhưng chỗ nào cho em? Chỗ nào cho em khi anh thổi tình yêu anh vào quả bóng có thể bay cao mà chẳng cần gió? Em phải là gì để gần được quả bóng ấy? Là mây? Là không khí? Là trời xanh? Hay là những ngọn cây để đợi ngày bóng vô tình vướng phải? Là gì hả anh?

Em chẳng thể viết nên những bản tình ca, chẳng thể gửi tới anh làn gió mát trong mỗi ngày hè. Chẳng thể khỏa trong trong ánh trăng bạc và hái về cho anh những vì tinh tú. Em chỉ có thể là em thôi, với một tình yêu khát khao trao trọn. Cả những mong ước nhỏ nhoi được nép vào anh mỗi lúc cô đơn.

Có những thứ đơn giản nhưng hóa xa xỉ nếu đặt không đúng chỗ. Niềm tin em tát cạn trong hững hờ anh. Em chênh vênh khi tìm điểm tựa trong thứ tình cảm em vô cùng hoang mang mỗi lần cố gọi tên.

Mình là gì hả anh?

Nếu là tình yêu sao anh không một lần nắm giữ? Nếu là tình bạn sao anh gửi những cảm xúc quá đỗi nồng nàn để em liêu xiêu khi chính em bị mềm lòng trước những gửi trao ấy, rồi lại hoang mang sau mỗi thực tại hiện về... và não căng ra... trái tim thôi không thổn thức. Chênh vênh quá...

Mình là gì hả anh? 2

Em muốn dừng lại, thôi không tìm kiếm một cái đích ở anh nữa. Em muốn dừng lại và nhìn thẳng vào khoảng cách của hai đứa mình - QUÁ XA - cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Em muốn dừng lại để thấy rõ hơn điều mình thực sự có thể chạm đến.

Nhưng...

Lúc em nghĩ mình tỉnh táo nhất lại là lúc em say nhất. Lúc em nghĩ mình có thể mạnh mẽ đưa ra những quyết định dứt khoát thì đó là lúc em mong manh hơn bao giờ. Chưa một lần chạm tay nên anh chẳng thể biết có một bàn tay luôn lạnh dù nắng vẫn đổ chang chang trên đường.

Chỉ có chiếc gầu sòng vẫn đều nhịp tát cạn niềm tin trong em... khi anh hờ hững.


GƯƠNG SỐNG ĐẸP
GƯƠNG THÀNH CÔNG
HẠNH PHÚC TẠI TÂM
NGHỆ THUẬT SỐNG
SỐNG Ý NGHĨA

Học để biết hay là để làm gì?

Xác định rằng, học để làm sẽ giúp chúng ta biết phải học những gì, cái gì cần trau dồi, cái gì đúng nghĩa chỉ để biết, giúp người học quan tâm tới việc vận dụng kiến thức vào thực tiễn công việc hơn thay vì chỉ để ứng phó với kiểm tra hay đơn thuần chỉ là biết. Từ đó giúp chúng ta sau khi ra trường thích ứng nhanh hơn với môi trường làm việc, hòa nhập nhanh hơn với thế giới. Như vậy chúng ta sẽ thành công hơn.

Học để biết? Sai lầm của nhiều thế hệ đã qua. Biết ư? Biết bao nhiêu cho đủ khi biển kiến thức là vô tận, càng học càng thấy mình biết rất ít và cho dù có học cả đời...
Hỏi bất kỳ một đứa trẻ nào, con học để làm gì? Phần lớn chúng sẽ trả lời con học để biết… Bởi ngay từ lúc chúng ta bắt đầu nhận thức, ba mẹ chúng ta cũng chỉ nói, con ráng học cho giỏi nhé!

Còn cao hơn hỏi những sinh viên đang ngồi trong các giảng đường đại học, học để làm gì? Câu trả lời sẽ nhiều hơn, học để biết, học để thi, học để đi làm, với nhiều người bây giờ học chỉ để lấy một tờ giấy có diện tích hơn 20cm2 để thăng chức, để tăng lương.

Không ai có thể sống bằng những gì mình đọc, mình học được trong sách vở và cuộc đời nếu như chỉ có học và học. Chúng ta ai cũng phải sống, phải mưa cầu hạnh phúc và mong muốn thành đạt. Muốn có điều ấy, chúng ta phải làm việc, phải giao lưu với xã hội, hay nói cách khác chúng ta phải khẳng định được giá trị của mình với xã hội. Chúng ta chỉ có thể làm việc tốt, ứng xử tốt với cộng đồng, với xã hội khi chúng ta học với mục đích ấy!

Học để biết? Sai lầm của nhiều thế hệ đã qua. Biết ư? Biết bao nhiêu cho đủ khi biển kiến thức là vô tận, càng học càng thấy mình biết rất ít và cho dù có học cả đời, có làm đúng lời Lê Nin nói là “học, học nữa, học mãi” thì chúng ta cũng không thể biết hết được.

Bao thế hệ qua chúng ta cố nhồi nhét cho học sinh biết thật nhiều, nhiều tới độ không biết sẽ phải dùng nó vào việc gì. Bởi như số phức dạy cho học sinh để làm gì, bởi ngoài mấy người dạy toán, nghiên cứu về toán ra ai dùng thứ đó làm gi?

Học để biết hay để làm gì? 1

Từ việc nhỏ, chúng ta luôn nhồi nhét cho con em cái tư tưởng phải học thật giỏi để sau này thành tài. Nhưng thử hỏi có bao em học sinh bậc phổ thông bây giờ biết nấu một bữa cơm, dọn dẹp việc nhà, lao động đơn giản phụ giúp ba mẹ? Việc nhỏ vậy không làm được mong cầu gì việc lớn!

Năm nào chúng ta cũng nằm trong top đầu những quốc gia có học sinh đạt giải cao trong các kỳ thi Olympic, nhưng thử hỏi hằng năm chúng ta có bao nhiêu công trình khoa học được công bố chứ chưa nói có bao nghiên cứu, có bao công trình khoa học được mang áp dụng vào cuộc sống giúp cho đất nước này thoát nghèo, thoát khổ. Vậy biết để làm gì?

Bạn muốn hoàn thiện bản thân mình. Hãy đến với website sống đẹp của chúng tôi để biết thêm những gương sống đẹpgương thành côngsống ý nghĩa, nghệ thuật sống ...

Biết để thi, khổ lắm! Nếu không học những thứ vô bổ ấy chúng sẽ không đỗ đại học và như thế chúng sẽ không có cơ hội được học thêm một vài thứ vô bổ khác rồi kết thúc quá trình ấy là một tấm vé bước vào đời để đi làm, để sống hoặc tồn tại! Có nơi nào một anh bác sỹ, một chuyên gia tài chính và một anh thủy thủ trên tàu được đào kiến thức giống nhau tới hơn 40% không?

Vậy cuối cùng là học để biết hay học để làm?

Ở bậc phổ thông về toán là dạy các em biết cách tư duy kiểu toán học, nếu có điều đó các em sẽ tư duy tốt và sẽ học tốt các môn tự nhiên khác, còn văn cớ gì bắt các em phải trở thành những nhà phân tích, bình luận văn học? Có những tác phẩm người lớn còn bối rối nói gì các em! Nên chăng học văn là để các em biết cách hành văn, biết ứng xử với gia đình, với xã hội! Có nhất thiết phải bắt tất cả các em hiểu Lý Bạch, Nguyễn Du hay các đại thi hào khác nói gì không?

Sao không mượn văn chương để thổi vào các em một tình yêu quê hương đất nước, tình yêu giữa con người với con người, thổi vào các em lòng tự hào dân tộc, khát khao được vươn lên, khát khao được đóng góp xây dựng đất nước. Hay sát thực nhất là tình yêu thương, tính trách nhiệm với gia đình của mình!

Còn bậc đại học, thật buồn cười khi một sinh viên ngành kế toán năm cuối không đủ tự tin đặt bút ghi vào tờ hóa đơn GTGT, không biết chứng từ gồm những gì? Cớ gì khi học môn thị trường chứng khoán phải bắt sinh viên ngồi tính toán xem trong một phiên giao dịch mã chứng khoán này khớp được bao nhiêu và ở các mức giá nào? Làm thế để làm gì khi toàn bộ những thứ đó máy móc đã thực hiện hết, con người dù muốn cũng không phải làm.

Trong khi không biết cái bảng điện tử nó thế nào? Tờ ghi lệnh mua, bán, hủy, sửa nó làm sao? Mở một tài khoản giao dịch chứng khoán thế nào? Sinh viên học gì để lúc ra trường một tờ đơn xin việc viết không ra hồn, đến công ty rồi một công văn đơn giản nhất không biết viết. Có bạn còn tự tin uỵch chữ “Công văn” to tướng làm tiêu đề như “Hợp đồng” hay các loại đơn từ khác!!! Nói ra thì còn nhiều điều buồn lắm với sinh viên nhà ta khi ra trường…

Học để biết hay để làm gì? 2

Học không đơn giản chỉ để biết mà điều quan trọng là để làm. Tôi cũng như nhiều người khác không quan tâm trong đầu bạn biết nhường nào thứ, cái đó là của bạn! Điều mỗi nhà tuyển dụng nói riêng và xã hội nói chung quan tâm là chúng ta biến những kiến thức trong đầu ấy thành sản phẩm có thể sử dụng được, áp dụng những kiến thức ấy vào công việc và cuộc sống, làm cho năng suất lao động cao hơn, tạo ra nhiều lợi ích, nhiều giá trị hơn! Còn bạn biết nhiều đấy, nhưng nếu nó cứ nằm ỳ trong đầu bạn phỏng có ích gì?

Doanh nghiệp nào cũng biết họ cần gì ở người lao động để phục vụ tốt nhất cho công việc, nhưng oái oăm họ lại không được yêu cầu nhà trường phải đào tạo như thế nào để phù hợp với nhu cầu công việc! Xưa nay chúng ta mặc định đó là phần việc của các nhà quản lý, của những người làm công tác giáo dục nước nhà. Mà chính xác phải là nhiệm vụ của cả hệ thống chính trị, vì đây đâu phải là việc của riêng ai? Nhưng trước khi sự nghiệp cải cách của chúng ta đạt chuẩn, có lẽ người học nên tự thay đổi tư duy, không phải học để biết, học để thi nữa mà là học để làm.

Xác định rằng, học để làm sẽ giúp chúng ta biết phải học những gì, cái gì cần trau dồi, cái gì đúng nghĩa chỉ để biết, giúp người học quan tâm tới việc vận dụng kiến thức vào thực tiễn công việc hơn thay vì chỉ để ứng phó với kiểm tra hay đơn thuần chỉ là biết. Từ đó giúp chúng ta sau khi ra trường thích ứng nhanh hơn với môi trường làm việc, hòa nhập nhanh hơn với thế giới. Như vậy chúng ta sẽ thành công hơn.


GƯƠNG SỐNG ĐẸP
GƯƠNG THÀNH CÔNG
HẠNH PHÚC TẠI TÂM
NGHỆ THUẬT SỐNG
SỐNG Ý NGHĨA

Thu Hà Nội và những câu chuyện tình cảm động

Yêu thương trong những ngày thu có thể là nhịp yêu thương giữa đôi tim non trẻ, là hơi thở của cuộc sống xung quanh, nhưng quan trọng trên hết là trái tim rộng mở và tấm lòng đón nhận. Vì thu Hà Nội đang trôi rất khẽ và rất duyên, ta yêu thu nồng nàn nên quý trọng cả những khắc thu qua.

Sáng sớm ùa ra phố, cái cảm giác gió se lạnh phảng phất trên vai, dư vị của đêm mưa ngọt lành trút xuống. Trời ẩm thấp nhưng vẫn thoảng hương nhè nhẹ, dìu dặt đủ để người ta chợt à lên nhận thấy: Ra là thu đã về!
Mùa thu vốn dĩ mang trong mình chút nhạy cảm, như thiếu nữ Hà thành nửa dịu dàng bẽn lẽn, nửa tươi vui nhí nhảnh lại không kém phần đỏng đảnh, kiêu sa.

Sẽ là một ngày thu nắng vàng nhẹ nhàng vắt mình trên những ô cửa nhỏ, nhuộm hồng đôi gò má của cô gái tuổi chớm yêu, cả những đôi mắt của những gã trai si tình. Rồi mới đó, nắng vụt tắt nhanh, mưa len lỏi khi nhẹ nhàng, khi ồn ào vồn vã, thúc giục bước chân của những người tan sở về với ấm cúng bữa cơm chiều.

Chớm thu Hà Nội, người ta gợi cho nhau chút ý niệm về một mùa sum họp, mùa tay trong tay, vai kề vai. Hay nói cách khác, là mùa của những câu chuyện tình. Ai đó cô đơn mong ngóng mình tìm thấy một nửa còn đang đi lạc, như kiếm tìm một mảnh hạnh phúc đơn sơ mà giản dị giữa những ngày tháng thu trôi. Những ai đã và đang yêu ôm chặt vào lòng thứ tình yêu dịu vợi, yên bình và ấm áp.

Bạn muốn hoàn thiện bản thân mình. Hãy đến với website sống đẹp của chúng tôi để biết thêm những gương sống đẹpgương thành côngsống ý nghĩa, nghệ thuật sống ...

Thu Hà Nội và những câu chuyện tình 1
Trong những cơn mưa thu, ai đó bước đi qua phố nghe con tim mình lạc nhịp, bất chợt những cảm xúc xưa cũ ùa về, cả những khoảng màu không rõ sáng tối, những kí ức bện chặt vào nhau như tấm vải dệt cũ kĩ vết thời gian. Người ta vẫn gọi đó là khoảng xa xăm hoài niệm, và bất chợt màn lá mỏng sắc vàng đậu khẽ trên vai, vương trên tóc cũng khiến tâm hồn xao động không yên.

Mùa thu vẫn thường hay trưng ra thứ đặc sản riêng biệt chỉ riêng thu mới có, đó là hương thơm ngào ngạt len nhẹ vào cánh mũi, chạm vào tận sâu trong lồng ngực, mùi hoa sữa nồng nàn, mùi cốm xanh thơm ngát, cả mùi đất ẩm sau những cơn mưa…

Những người trẻ nhiều khi đắm mình vào guồng quay quá vội, khoác cho mình tấm áo cô đơn rồi đơn độc bước trên những quãng đường dài. Nếu có thể hãy lặng mình một chút, bước chậm hơn và đưa mắt nhìn quanh, thiên nhiên hẳn sẽ ban tặng nhiều hơn những món quà mà ta có thể đón nhận. Đôi khi giản đơn như cái nắm tay chạy mưa của cô cậu học trò ở điểm chờ xe bus, là nụ cười như tỏa nắng của chàng trai trẻ đạp xe thong dong đưa báo một sớm thu...

Yêu thương trong những ngày thu có thể là nhịp yêu thương giữa đôi tim non trẻ, là hơi thở của cuộc sống xung quanh, nhưng quan trọng trên hết là trái tim rộng mở và tấm lòng đón nhận. Vì thu Hà Nội đang trôi rất khẽ và rất duyên, ta yêu thu nồng nàn nên quý trọng cả những khắc thu qua.

Và vì ta yêu thu nồng nàn, nên ta cũng sẽ yêu nhau nồng nàn như thế!


GƯƠNG SỐNG ĐẸP
GƯƠNG THÀNH CÔNG
HẠNH PHÚC TẠI TÂM
NGHỆ THUẬT SỐNG
SỐNG Ý NGHĨA

Hãy giữ lấy những ký ức đẹp xưa cũ

Chúng ta nói gì thì nói, vẫn chỉ là những người trẻ. Khi thanh xuân chưa hết đã vội tiêu pha thời gian vào bế tắc, buồn khổ, vào cô đơn mỗi khi đối diện với thế giới. Chúng ta không biết bản thân muốn gì, căm hận điều gì, chúng ta chỉ biết đốt hiện tại, vùi tro vào ký ức, nhìn khói tỏa mờ tương lai…

Giữ lại toàn bộ ký ức tuổi trẻ, chính là để sau này có thế nào, cũng không bao giờ bỏ cuộc, vì đã từng có một quãng thời gian biết ước mơ và dám làm hết sức.
Để khi hoài niệm, còn có điều để nhớ, còn có chuyện để ôn. Để những khi ôm ấm ức vào lòng mỗi khi gặp phải những điều tàn khốc trong cuộc sống, có thể lấy đó làm chỗ dựa, tự vỗ về.

Để không lãng quên chính mình, đã từng, trong chuỗi thời gian đằng đẵng, nhắm mắt lại mà không thấy nước mắt thôi rơi.

Khi người ta đã từng trải qua mọi chuyện, người ta mới hiểu hết được giá trị của những gì đã từng, hồi ức xưa cũ trở thành bằng chứng cho sự trưởng thành, đối diện với thế giới rộng lớn đừng quên mình là ai, quá khứ từng sống thế nào, trải qua những gì để thành con người hiện tại.

Không có vấp ngã liệu có đứng lên? Không có vài ba lần thất bại liệu có được một lần thành công? Kể cả những chuyện quá khứ có làm bạn đau lòng thì ít nhất, những sự đau lòng ấy bạn đã từng vượt qua, và nó chính là một phần tuổi trẻ của bạn.

Hãy giữ lấy những ký ức xưa cũ 1
Những hồi ức xưa cũ, cho dù là đã từng yêu ai, đã từng bị ai phản bội, đã từng chịu oan ức gì, có những người bạn thế nào, họ ở lại nhưng rồi bỏ đi ra sao…  Tất cả cũng đều là chuỗi hồi ức đáng ghi nhớ, và mãi mãi không được quên.


Người ta vẫn coi tuổi trẻ là thứ đáng quý nhất trong cuộc sống. Khi đủ sức làm tất cả mọi chuyện, đủ năng lực để trở thành bất cứ ai, đủ kiên trì để đi đến bất cứ vạch đích nào, đủ dũng cảm để thử sức kể cả có nhận lấy thất bại. Những chuyện mà sau khi đã qua tuổi trẻ rồi, ít ai dám làm, ít ai dám nghĩ.

Giữ lại toàn bộ ký ức tuổi trẻ, chính là để sau này có thế nào, cũng không bao giờ bỏ cuộc, vì đã từng có một quãng thời gian biết ước mơ và dám làm hết sức.

Bạn muốn hoàn thiện bản thân mình. Hãy đến với website sống đẹp của chúng tôi để biết thêm những gương sống đẹpgương thành côngsống ý nghĩa, nghệ thuật sống ...

Cúi đầu hay ngẩng mặt, thì bạn vẫn là chính bạn. Dẫu thời gian có đổi thay, khiến con người bạn có vì biến cố này, thử thách kia mà trở nên cứng cỏi hơn, hay vì cuộc đời quá khốc liệt mà phải đeo mặt nạ để sống giả dối, thì soi vào quá khứ, bạn vẫn có thể lại là chính mình.

Hãy giữ lấy những ký ức xưa cũ 2
Đến một lúc nào đó, người ta hay có khao khát muốn tìm lại quá khứ, tìm lại hồi ức, tìm lại tuổi thanh xuân. Khi những cơn mưa rào khi đó ngấm dần vào cơ thể để trở thành một cuốn hồi ký khắc sâu từng chữ trong tim, nhưng lại bị thời gian trôi mòn đi ít nhiều. Chẳng còn gì có thể trọn vẹn, chẳng còn gì có thể khiến người ta tin chắc về những chuyện đã xảy ra, liệu có đúng là đ ã từng xảy ra hay không.

Chúng ta nói gì thì nói, vẫn chỉ là những người trẻ. Khi thanh xuân chưa hết đã vội tiêu pha thời gian vào bế tắc, buồn khổ, vào cô đơn mỗi khi đối diện với thế giới. Chúng ta không biết bản thân muốn gì, căm hận điều gì, chúng ta chỉ biết đốt hiện tại, vùi tro vào ký ức, nhìn khói tỏa mờ tương lai…

Vốn dĩ là không nên sống quá tiêu cực, nhưng luôn rơi vào tiêu cực. Quanh đi quẩn lại, mọi thứ đi hết, cuối cùng vẫn là chẳng có gì trong tay…

Hãy giữ lấy những hồi ức xưa cũ, để mỉm cười cũng được, thở dài hay rơi lệ cũng được. Chỉ cần sau khi nhớ lại có thể tiếp tục đứng dậy và bước đi.

Đó chính là giá trị của quá khứ đối với con người!


GƯƠNG SỐNG ĐẸP
GƯƠNG THÀNH CÔNG
HẠNH PHÚC TẠI TÂM
NGHỆ THUẬT SỐNG
SỐNG Ý NGHĨA

Hãy gọi cho em một lần!

Thời gian chúng ta xa nhau, em đã nhận ra thật nhiều điều. Mỗi một cô gái luôn cần thời gian để trưởng thành trong tình yêu, để biết cách yêu mà không vô tình gây tổn thương hoặc áp lực cho người mình yêu thương. Và có lẽ, em đã học được cách để yêu anh như cách anh đã yêu em khi trước. Không ngang ngược, không cố chấp, cũng không giận hờn vô cớ nữa.

Gọi cho em một lần đi anh, khi em chẳng đủ dũng khí mặc dù chỉ là lí nhí cất lời xin lỗi anh, mặc dù chỉ là đến gần anh và tựa nhẹ vào anh một chút. Em sợ anh đã không quan tâm đến em nữa.
Mặc dù em biết, mối quan hệ của chúng ta đã nói là chấm dứt. Và em chỉ là người vẫn chưa thể dứt khi cứ níu kéo những suy nghĩ về anh.  Một cuộc tình làm sao có thể là chết, nếu như một người vẫn chưa đành tâm buông bỏ…

Nhưng anh à, em biết anh cũng như em. Tất cả những mâu thuẫn của cả anh và em, trong một mối tình dây dưa mà kẻ cứng đầu là em chỉ luôn muốn chiến thắng trong mỗi cuộc cãi vã. Có thể nhiều người nói chúng ta còn chưa đủ yêu nhau đậm sâu để có thể khoan thứ vô điều kiện cho nhau. Trong mắt đối phương, chúng ta vẫn còn trẻ con lắm.

Vậy thì, thay vì kết thúc sau lần trót bực tức mà nói lời chia tay, thì chúng mình có thể bắt đầu lại không anh? Chẳng lẽ, anh không tiếc nuối mối tình này? Không tiếc nuối cả một khoảng ký ức đã vấn vương quá đậm nét hình ảnh đối phương? Không tiếc cả tình yêu dành cho em?

Anh à, em nhớ anh lắm, hãy gọi cho em một lần đi anh!

Gọi cho em một lần đi anh, khi em đang cắn răng từng ngày chờ tiếng chuông quen thuộc vang lên, chỉ để hỏi em đã ăn sáng chưa? Có tùy ý bỏ bữa hay không? Có bị cảm sốt vì thời tiết thất thường hay vì vẫn giận dỗi mà lãng quên việc chăm sóc bản thân.

Gọi cho em một lần đi anh, khi em đang ngồi đếm từng ngày chúng ta tuyên bố chia tay, và tự trách bản thân mình. Giá mà em để tâm đến cảm nhận của anh hơn, giá mà em chịu mềm mỏng, dịu dàng và hiểu chuyện một chút để trở thành một cô gái đáng yêu hơn trong mắt anh. Nhưng cuối cùng em vẫn chỉ là môt con nhóc cần anh che chở.

Gọi cho em một lần! 1

Gọi cho em một lần đi anh, khi em đang sắp tuyệt vọng trong cái mớ suy nghĩ trong đầu, em đương nhiên là một kẻ hay suy diễn, bất cứ chuyện gì em đều có thể đoán ra rất nhiều chiều hướng, rồi sau đó lại tự kìm kẹp mình trong hàng tá cơ sở em tự đặt ra.

Bạn muốn hoàn thiện bản thân mình. Hãy đến với website sống đẹp của chúng tôi để biết thêm những gương sống đẹpgương thành côngsống ý nghĩa, nghệ thuật sống ...

Gọi cho em một lần đi anh, khi em không cách nào để mở lời nói hòa giải, khi em chính là đứa mở miệng đòi chia tay, khi em quậy phá khiến anh điên đầu. Và giờ bảo em xuất hiện trước mặt anh, sao em đủ tự tin?

Vì anh ơi, em vốn dĩ chỉ là một cô bé ương ngạnh và lắm khuyết điểm. Chỉ biết tỏ ra ương bướng vì chưa đủ trưởng thành, chỉ biết gây chuyện kiếm cớ với anh, chỉ biết dựa dẫm vào anh. Và em biết chứ, nhiều người sau lưng em, vẫn thường nói với anh rằng em căn bản chỉ là một cô gái không hiểu chuyện, và chia tay em đi là việc mà anh nên làm. Nhưng anh đã chỉ cười với họ. Khi đó em biết, anh đã bao dung và yêu thương em nhiều đến mức nào.

Ấy vậy mà em vẫn đẩy mối quan hệ của chúng ta tan vỡ, em không biện minh cho hành động của mình, em đã sai rồi, và kể cả anh có không tha lỗi cho em, em vẫn không dám trách cứ anh.

Thời gian chúng ta xa nhau, em đã nhận ra thật nhiều điều. Mỗi một cô gái luôn cần thời gian để trưởng thành trong tình yêu, để biết cách yêu mà không vô tình gây tổn thương hoặc áp lực cho người mình yêu thương. Và có lẽ, em đã học được cách để yêu anh như cách anh đã yêu em khi trước. Không ngang ngược, không cố chấp, cũng không giận hờn vô cớ nữa.


Chỉ cần gọi cho em, chào đón anh sẽ là một nụ cười, và anh sẽ nhận ra, cô gái của anh đã khác rồi!


GƯƠNG SỐNG ĐẸP
GƯƠNG THÀNH CÔNG
HẠNH PHÚC TẠI TÂM
NGHỆ THUẬT SỐNG
SỐNG Ý NGHĨA